Theo dự báo, dịp 2/9 có 95.000 khách nội địa và 25.000 khách quốc tế, tăng 12% so với lượng hành khách hiện tại. Taehyung một lần nữa đè nhào tới, ấn ai vai Hani ghì xuống giường để khống chế. Cô chẳng còn sức để giãy dụa, chỉ biết dùng miệng đuổi - Cút! Anh dám? Đáp lại lại một nụ cười gian xảo của Taehyung. Anh đá lông nheo với cô một cái trước khi hành động. 意甲第3轮,罗马客场对阵尤文图斯,在开场2分钟就0比1落后的情况下,罗马在第69分钟将比分扳平。 当时迪巴拉角球进攻中远点零角度凌空传回门前,亚伯拉罕近距离头球破门,罗马也凭借此球在客场拿到了1 anh đè cô xuống giường website Tiến lại chiếc giường anh đè cô nằm dưới, môi anh lại tiếp tục khoáy đảo khoan miệng cô rồi từ từ di chuyển xuống chiếc cổ trắng ngần mà để lại vài dấu hickey chói mắt. Tay anh mạnh bạo xé luôn chiếc đầm mà cô yêu thích, lấy tay nhào nắn hai đôi gò bông cở lớn. Cũng may hôm nay cô trực ca chiều nên không cần dậy sớm, cứ nằm mãi trên giường không muốn xuống, đến khi Chu Hạc Hiên mở cửa bước vào thì mới dụi dụi mắt nhìn anh, xong liền quay sang chổ khác không muốn nhìn nữa. . Hôm nay anh mặc một bộ quần áo thể thao của Nike*, khuôn mặt trông rất sáng sủa, anh từ từ đi đến gần cô, khẽ nói "Em có muốn anh mặc giúp không?"*Nike hãng đồ thể thao, gồm có quần áo, giày dép...Lục Yên nở một nụ cười, hạ mắt xuống, nhẹ nhàng nói "Không cần mặc đâu."Tạ Đạo Niên cúi đầu xuống hôn vào môi cô, Lục Yên đặt hai tay qua cổ anh, Tạ Đạo Niên đặt tay lên eo cô rồi kéo cô sát vào anh, hai người hôn nhau kịch liệt ở phòng nắng chiếu vào khe hở giữa hai người, khiến không khí trong phòng càng nóng thêm, đôi môi của họ như hòa vào nhau, đầu lưỡi quấn quýt lấy nhau, cuốn mút đến từng kẽ răng, một lúc lâu sau, khi hai đôi môi tách nhau ra thì có một sợi chỉ bạc được kéo người nhìn nhau, đều nhìn thấy ngọn lửa đang bùng cháy trong mắt của đối kéo khóa áo khoác của anh xuống, sau đó cởi ra, kéo anh vào phòng của cửa phòng được đóng sầm lại, phòng khách được trả lại sự yên tĩnh......Căn phòng chỉ sáng lờ mờ, rèm cửa màu vàng nhạt hơi lay xông tinh dầu thả ra từng đợt khí, cả căn phòng tràn ngập hương giá sách không chỉ có sách, mà còn có cả một số giấy chứng nhận của các cuộc thi, và còn có rất nhiều gấu bông được bày trên ra ở góc phòng cũng có rất nhiều gấu bông, tất cả đều là chiến lợi phẩm do cô chơi gắp thú mà có của Lục Yên vẫn còn ướt, lúc này thân dưới của cô đang trần truồng, hai chân đang quàng qua eo anh, các cúc áo trên áo sơ mi trắng của cô đã được mở tung ra, đang ngồi trên đùi của Tạ Đạo Niên, nhấp nhô lên nụ hồng trên bầu ngực ẩn ẩn hiện hiện qua lớp áo sơ mi trắng, theo động tác của cô, vạt áo thỉnh thoảng bị kéo ra, cùng với một đôi chân trắng nõn, nhìn rất quyến đặt tay lên đùi của cô, cái mông căng tròn của cô từng đợt từng đợt nhấp nhô lên mại, căng tròn, ấm áp, xiết chặt, khiến anh say thì trần như nhộng, còn cô thì nửa kín nửa ấn người xuống, ghé vào tai anh, nói, "Ăn no rồi lại sinh ra ham muốn*." *ăn no rồi lại sinh ra ham muốn từ gốc là "饱暖思淫欲" = bão noãn tư dâm dục hán việt, thành ngữ Trung Quốc, có ý nghĩa là, Khi ăn no rồi sẽ sinh ra lòng ham muốn, "ham muốn" ở đây là chỉ việc làm không tốt, ham muốn không tốt, khiến người ta mê muội, buông thả, không thể thoát ra được.Anh nở nụ cười, xoay người lại, ép cô nằm xuống, úp mặt vào giữa bộ ngực sữa của cô, "Nói rất đúng."Lớp vỏ bánh của sủi cảo bị xé ra, nước canh chảy ra, khi nhai thịt tôm thì vừa mềm vừa Yên nằm ở trên giường, áo sơ mi trắng bị mở rộng ra, lộ ra bộ ngực đầy đặn trắng nõn, anh dùng tay nắm lấy nó, nhưng không nắm hết bằng một tay được, dịch ngọt ở giữa hai bắp đùi càng chảy ra nhiều hơn, vừa trơn vừa mềm, anh mút mạnh."Ưm ~ "Tạ Đạo Niên dùng lưỡi chơi đùa quả anh đào nhỏ của cô, Lục Yên ngửa đầu lên, hơi thở dồn dập, các ngón tay nắm chặt vào mái tóc của anh, anh ôm chặt lấy bắp đùi của cô, miệng mút ngày càng mạnh, dường như đang ăn một món ăn vô cùng ngon."Có ngọt không?"Anh buông tha cho bộ ngực của cô, cười nói, "Rất ngọt."Anh đè hai chân cô lại, dùng lực đâm ngày càng mạnh, Lục Yên vì động tác đâm mạnh của anh mà người bị đẩy đến mép giường, bàn tay nắm chặt lấy ga giường, một tia nắng chiếu vào bộ ngực đang nảy lên không ngừng của cô, nhìn rất vui phòng bắt đầu có tiếng nước nhóp nhép vang lên, dường như đang "khuấy" cái gì đó, âm thanh khiến người nghe vô cùng xấu hét lên, "Trường Canh ~, thật là tuyệt vời, dùng lực mạnh hơn chút nữa."Thấy cô vươn đầu lưỡi ra, Tạ Đạo Niên cùi người xuống ngậm cái lưỡi thơm tho đó vào miệng mình, bên dưới vẫn tiếp tục ra vào không ngừng, cơ thể hai người như quyện vào nhau, nhấp nhô lên xuống, tay anh liên tục vuốt ve khắp cơ thể của Đạo Niên chống hai tay xuống giường, sau đó cầm hai chân cô vòng qua eo anh, "Tiểu tao hóa*, kẹp chặt."*tao hóa được sử dụng để miêu tả phụ nữ có ý nghĩ tương đối phóng đãng, dâm đãng, quyến rũ, thông qua cơ thể để trêu trọc người khác giới, có ham muốn tình dục tương đối mạnh; Cũng được coi là lời đùa giỡn thân mật giữa hai người yêu nhau. Yang Ai biết từ nào thuần Việt thay cho từ "tao hóa" này thì bình luận bên dưới ngay để ta thay nhá Hai chân Lục Yên lập tức kẹp chặt eo của anh lại, để mặc anh đâm vào rồi lại rút ra, nơi đó vừa ấm áp vừa ướt át, rất thuận tiện cho việc ra ra vào vào."A ~ Sao em lại có thể ấm áp như này? Đúng là dâm đãng*?" Nói xong liền bóp mạnh vào một bên ngực của cô.*dâm đãng từ gốc là "浪" = lãng hán việt, có nhiều ý nghĩa 1 - dâm đãng; 2 - phòng tình vạn chủng, dịu dàng động lòng người; 3 - lẳng lơ, quyến rũ, phóng đãng, ở phương diện tình dục khá là cởi mở, buông thả...Cô nhích người lên hôn anh, "Cho anh hết đó, em là của anh mà." Tạ Đạo Niên dùng tay ghì mặt cô xuống, xoay qua một bên, đưa đầu lưỡi vào chơi đùa trong lỗ tai của cô, Lục Yên thét lên một tiếng chói tai, huyệt non càng thêm ướt át, "Trường Canh, đừng liếm chỗ đó, em sắp phát điên lên rồi."Anh không nghe theo lời của cô, ghìm chặt hai tay của cô lại, gậy thịt vẫn tiếp tục đâm mạnh vào rồi lại rút ra, hai cánh hoa bên dưới của cô liên tục mở ra rồi lại khép lại, chật vật ngậm lấy gậy thịt của anh, Lục Yên mở hai bắp đùi ra, nhìn thấy nơi đó đang bị động tác ra vào của anh "hành hạ" vô cùng mạnh bạo, cô run rẩy hét lên, "Sắp hỏng rồi, huyệt nhỏ sắp hỏng rồi."Anh thở mạnh ồ ồ, ôm cô lên, "Sao có thể hỏng được chứ? Đều đã "Làm" nhiều lần như vậy rồi, nó vừa sâu vừa ẩm ướt, lại co giãn tốt, không hỏng được đâu."Bộ ngực của cô áp lên lồng ngực của anh, Lục Yên nhìn thấy đôi mắt của anh sáng rực lên, liên tục thở dốc bằng miệng, nhìn vừa đáng yêu vừa thương xót, không nhịn được liền đặt một nụ hôn lên bầu mắt của nói của cô run rẩy, "Anh khơi dậy bản năng làm mẹ* của em đó."bản năng làm mẹ* từ gốc là "母性大发" = hán việt nhân mẫu đại phát, đây là một câu nói của người Trung Quốc, khi một cô gái nói với chàng trai câu này thì có nghĩa là khi cô ấy nhìn thấy chàng trai đó liền muốn đặc biệt chăm sóc chàng trai đó.Anh nở nụ cười, "Vậy người con trai này có làm em thích không?"Anh mà cũng nói ra được những lời như này, huyệt non của Lục Yên không nhịn được liền xiết chặt lại, anh hít vào một hơi thật sâu, "Thật muốn chết mà!"Lục Yên ngồi dậy, nhếch mông lên, dùng tay đánh lên đó hai cái, dịch ngọt vẫn đang chảy ra ở nơi đó, cô nói, "Nào, mau đến đây.""Dâm đãng!""Mau đến nào."Cây gậy thịt của Tạ Đạo Niên cương cứng đến mức khiến anh đau nhói, anh cúi người xuống cắn vào cái mông căng tròn của cô, Lục Yên rùng mình một cái, sau đó bật cười nằm úp xuống giường, anh nằm đè lên người cô, thuận lợi đưa vật nam tính vào, Lục Yên rên lên một tiếng, hai tay bị anh vắt chéo kéo về phía sau, mạnh mẽ ra vào."Trường Canh.... Chậm lại.... Chậm lại đi.""Vậy em có thích như này không?""Thích, rất thích."Sự dâm đãng của cô khiến cả người Tạ Đạo Niên muốn bùng cháy, anh bóp mạnh vào mông của cô, cái mông liên tục nhích lên phối hợp với động tác của anh, cả người Lục Yên đều đổ mồ hôi, mái tóc chẳng khác gì lúc chưa gội, cô khóc nức nở, sự sảng khoái sắp bao trùm lên người cô, vách tường bên trong xiết chặt lại, cô nghe thấy anh kêu rên lên một tiếng thỏa mãn, gậy thịt co giật, run rẩy mấy cái, cô cảm nhận được một dòng chất lỏng cực nóng, từ từ "rót" vào huyệt tay của Tạ Đạo Niên chống về phía trước, cô bị anh nhốt vào trong lồng ngực, mồ hôi trên cơ thể hai người hòa quyện vào người nằm xuống giường, trao nhau ánh nhìn đắm đuối, anh kéo cô lại gần, tặng cho cô một nụ hôn gái ngốc! Truyện 18+ Truyện sắc hiệp Truyện Sex Truyện Không Xuống Được Giường Tác giả A Phì A Tình trạng Hoàn thành Mới nhất Chương 72 HẾT TRUYỆN 09/07/2022 15294 Dịch Yudy TangThể Loại Thịt và thịtChào anh Thịnh, tôi là Vu Đường, năm nay 27 tuổi, rất vui được làm quen với anh!"Tiền Thịnh nhắn lại một chữ " Ừm."Anh trầm mặc một lúc rồi hỏi "Cô muốn nhìn bên trên hay bên dưới?""Bên dưới??" Cô nhắn như vậy, muốn hỏi anh rằng nhắn vậy có nghĩa là gì?Không ngờ rằng một lúc sau đối phương lại gửi cho cô bức ảnh dương vật của anh!!!Hỗ trợ nạp vàng qua CKNH và MOMO liên hệ Zalo 0915784691 Dịch Yudy TangThể Loại Thịt và thịtChào anh Thịnh, tôi là Vu Đường, năm nay 27 tuổi, rất vui được làm quen với anh!"Tiền Thịnh nhắn lại một chữ " Ừm."Anh trầm mặc một lúc rồi hỏi "Cô muốn nhìn bên trên hay bên dưới?""Bên dưới??" Cô nhắn như vậy, muốn hỏi anh rằng nhắn vậy có nghĩa là gì?Không ngờ rằng một lúc sau đối phương lại gửi cho cô bức ảnh dương vật của anh!!!Hỗ trợ nạp vàng qua CKNH và MOMO liên hệ Zalo 0915784691 - Cô đi đâu mà đến giờ này mới vác xác về nhà? - Em dắt xe ra hàng chú Trung đầu phố sửa anh ạ. Xe hỏng từ hôm qua mà nay em mới có thời gian đi sửa đấy. - Chứ không phải hàng thằng đấy hôm nay mới mở cửa, cô mượn cớ xe hỏng để ra đong đưa, cười cợt với nó à? - Anh nói linh tinh gì vậy? Em sửa xe chỗ chú ấy quen, nhiều lúc không cần nói chú ấy cũng biết xe hỏng làm sao. Còn chuyện cười nói thì mình là hàng xóm, nói dăm ba câu chuyện chứ có gì đâu. Chú Trung là người đứng đắn, anh đừng có nghĩ bậy! - Sửa xe mà không cần nói hỏng làm sao, nó là thần thánh hay sao mà nó biết? Hay cô với nó có giác quan thứ 6 với nhau, tri kỉ quá nên nhìn nhau là tự hiểu? Đấy, xóm giềng ra mà xem, tôi đi làm tối mặt tối mũi để ở nhà vợ nó cắm sừng, nó mồi chài, cười đùa với trai. - Anh thôi đi... An ngồi gục xuống đất, ôm mặt khóc nức nở. Không biết bao lần gia đình An cãi vã, hục hặc chỉ vì tính ghen tuông thái quá của Văn - chồng cô. An quen Văn từ thuở đại học. Anh hơn cô 5 tuổi, không đẹp trai nhưng chăm chỉ làm ăn, không ham mê rượu chè cờ bạc. Tuy nhiên, anh khá cục tính và thường hay ghen tuông vô lối. Từ hồi còn yêu,Văn đã kiểm soát An rất chặt chẽ. Ngày nào cũng vậy, cứ cách 2 tiếng anh lại gọi cho cô một lần, kiểm tra xem cô đang ở đâu, làm gì, với ai. Mọi cuộc đi chơi của cô nếu như có bạn khác giới thì buộc phải có anh đi cùng. Bạn bè không ít lần khuyên can An, bảo cô chia tay Văn ngay nhưng cô không nghe, cho rằng có yêu thì mới ghen và anh vẫn còn nhiều điểm tốt. Thế nhưng An đã sai lầm! Từ ngày lấy nhau về, Văn ngày càng ghen tuông vô cớ và biến thái. Anh không cho An mặc bất kỳ bộ váy nào. Với Văn, có chồng rồi mà còn mặc váy ngắn, váy hở vai là đĩ thõa, lăng loàn, là cố muốn để bọn đàn ông bên ngoài ngắm. Bao nhiêu váy đẹp, Văn vứt hết vào sọt rác. An sót váy, sót tiền mà không dám nói lời nào. Thời buổi công nghệ, tất cả bạn bè An đều súng sính sắm sửa Smartphone nhưng riêng An thì không. Văn chỉ cho cô dùng điện thoại đen trắng, anh bảo điện thoại xịn chỉ tổ để cô lên mạng xã hội đong đưa với trai. Cấm cô như vậy nhưng anh vẫn dùng điện thoại sịn như bình thường! Văn thậm chí vô lý đến mức tính cả giờ đi từ chỗ làm về đến nhà của An. Nhiều lúc tắc đường về trễ, Văn cũng nổi khùng lên, cho là An chơi bời, đàn đúm bên ngoài quên gia đình. Chuyện hôm nay cũng chẳng có gì cả, tất cả đều do Văn suy diễn mà ra. Anh Trung sửa xe đầu phố tính tình thân thiện, cởi mở. An sửa xe ở đấy, chỗ hàng xóm với nhau mà Văn cũng nghĩ lung tung rồi ghen tuông ầm ĩ lên. Đang ôm đầu suy nghĩ thì chợt An nghe tiếng la hét thất thanh bên ngoài. - An ơi! Ra đây ngay, chồng mày đang đánh nhau với ông Trung đây này! Ra mà lôi chồng về ngay...An hoảng hốt lao vội khỏi nhà. Trời ơi, chỉ vì ghen tuông mà Văn dám cầm mũ bảo hiểm ra gây sự rồi đánh anh Trung. Nhìn đầu Trung máu chảy ròng ròng mà cô rú lên kinh hãi. Mặc cho bao người can ngăn và lôi lại, Văn vẫn cố lao tới, miệng không ngừng chửi rủa - Cười với vợ tao này, liếc mắt đưa tình với nhau này... Sau vụ ẩu đả ấy, Văn bị bắt lên công an phường mấy hôm. Cũng may anh Trung không bị thương nặng lắm, vả lại cũng thấy tội cho An nên chỉ bắt bồi thường tiền thuốc men mà không kiện cáo gì. Còn An thì dắt con về nhà mẹ đẻ ở mấy hôm, cô quyết định dành thời gian suy xét lại mối quan hệ vợ chồng. Mấy ngày An về nhà mẹ, hôm nào Văn cũng gọi điện, nhắn tin xin lỗi. Anh nói vì quá yêu cô nên mới có hành vi điên cuồng như vậy. Anh mong cô tha thứ và hứa từ giờ sẽ hết mực tôn trọng, tin tưởng cô. Yêu nhau nhiều năm, lại có con chung nên An dần mủi lòng và tha thứ. Dù gì thì ngoài ghen tuông ra, Văn luôn quan tâm, chu đáo với vợ con. Dạo gần đây, Văn làm đúng như lời hứa. Anh không tra hỏi cô đi đâu, làm gì nữa. Lắm hôm có việc ở công ty nên về muộn, Văn cũng không hỏi mà chỉ ra dắt xe cho vợ. Những ngày tháng sóng gió tưởng chừng qua đi. - Anh này, chủ nhật tuần này lớp đại học của em gặp mặt đấy. Anh có đi chung không? - Cuối tuần này anh đi công tác rồi. Em đi thì nhớ về sớm đấy, có gia đình rồi thì đừng la cà. À mà lớp của em có phải có... – Nói đến đây thì Trung dừng lại, nhìn An với ánh mắt dò xét. An hiểu anh muốn nói gì. Hồi năm 3 đại học, An từng yêu một bạn học cùng lớp tên Tuấn nhưng sau đó chia tay vì gia đình đôi bên không đồng ý. An cũng đã kể chuyện này cho Trung nghe. - Anh đừng nghĩ lung tung. Anh nói luôn tin tưởng và tôn trọng em mà. -Ừm, anh biết rồi... Cuối tuần hôm đấy, trừ một vài người có việc bận thì lớp An hầu như đi đầy đủ. Mấy năm không gặp, ai đấy đều chuyện trò rôm rả, rượu bia tưng bừng. An cũng vui quá nên uống hơi nhiều, đầu óc có chút chếnh choáng. Đang định ra nhà vệ sinh thì cô thấy Tuấn. Anh giờ vợ con đuề huề và trông rất thành đạt. Chia tay đã lâu, hai người hiện chỉ là những người bạn thân thiết. - An giờ thế nào rồi, vẫn mạnh khỏe chứ. Đợt cưới An tiếc quá Tuấn lại không đến dự được. Khi nào rảnh gọi nhau đi uống cafe nhé. - OK. Hôm nào rảnh gọi thêm mấy đứa Nam, Huệ cùng đi. Bọn mình có ối chuyện để kể đấy. Đang cười đùa vui vẻ thì chợt An thấy rợn rợn sau lưng. Vừa quay đầu lại thì bắt gặp ánh mắt trợn trừng của Văn. - Anh đến lúc nào vậy? Sao anh bảo đi công tác? - Đi về ngay! Chưa kịp để An nói câu gì, Văn lôi xềnh xệch An đi trước sự sững sờ và hoảng hốt của bè bạn. Vừa về đến nhà, Văn đã kéo cô vào phòng ngủ rồi đóng sầm cửa lại. - Cô giỏi lắm, tôi mới lơ là một chút mà cô đã ve vãn, đầu mày cuối mắt với người yêu cũ rồi. Sao? Tình cũ không rủ cũng tới à? Cởi quần lót ra, nhanh lên! Nói rồi Văn đè An xuống giường, lột phăng đồ lót của cô. Hành động tiếp theo khiến An bàng hoàng, phát buồn nôn bởi quá kinh tởm. Văn đưa quần lót của An lên mũi ngửi, anh ta ngửi xem có mùi đàn ông khác không, vừa ngửi vừa đay nghiến! Đến nước này thì không một từ nào có thể biện minh cho sự ghen tuông biến thái của anh ta nữa rồi. Lần này An sẽ đệ đơn ly hôn. Cho dù có nuôi con một mình vất vả cũng không sao, cô quyết tìm cho mình một đường thoát. Không thể để như này nữa, không thể...

anh đè cô xuống giường